Nếu lối chơi của Barcelona được xem như loại nhạc Baroque với nhiều kỹ thuật phức tạp, Sergio Busquets sẽ được ví như “cây vĩ cầm” để làm nên sự đặc sắc. Điều mà không có loại “nhạc cụ” nào có thể thay thế. Busquets có đóng góp quan trọng trong lối chơi của Barca. Nói đến thành công Barca một thập kỷ trở lại đây, đều không bỏ qua khái niệm “Messi - Barca”. Tức Messi luôn là mấu chốt chính hướng đội chủ sân Nou Camp từ thành công này đến thành công khác. Đấy là sự thật hiển nhiên, nếu không muốn nói là quy luật bảo toàn bất khả xê dịch. Nhưng đôi lúc, chúng ta có thử đặt câu hỏi, một mai Barca vắng Busquets thì mọi thứ sẽ thế nào. Tưởng tượng như thế này, thành công những bản nhạc thuộc thể loại Baroque đều gắn liền với cây vĩ cầm. Không có vĩ cầm, nhạc Baroque chẳng còn là Baroque, cũng như Barca sẽ chẳng còn tạo nên vũ điệu riêng mình nếu vắng Busquets Như Leo Tolstoy từng viết trong tác phẩm Chiến tranh và Hòa bình: “Không có sự vĩ đại nào được tạo nên nếu khi không có sự đơn giản”. Mang sự sáng chói về tính nhất quán trong lối chơi, pha lẫn chút thanh lịch cần có, Busquets chơi thứ bóng đá đơn giản đến mức như lừa dối, một khả năng đảm bảo giúp “bộ máy” Barca vận hành trơn tru. Xem Busquets thi đấu là xem hiện thân thứ bóng đá trí tuệ. Bởi thời điểm hiện tại, khi bóng đá ngày càng phát triển theo chiều hướng khoa học, được bao nhiêu cầu thủ như Busquets - người có đủ tự tin về kỹ thuật và chiến thuật bản thân, cùng khả năng như chiếc radar đảm bảo khoảng không gian chính xác đến mức tuyệt đội? Rất ít, nếu không nói là hiếm. Khi Barca không còn Xavi, tạo nên khoảng trống lớn nơi hàng tiền vệ,và rất khó để khỏa lấp những gì cựu đội trưởng Barca để lại. Thời điểm đó, đấy được xem mấu chốt để vin vào nhằm tìm ra lý do nào đó khẳng định Barca sẽ thất bại. Không, vắng Busquets mới quan trọng hơn cả. Song, cái khó không phải ai cũng nhận ra tầm ảnh hưởng lớn lao Busquets để lại, khi nó dường như bằng phẳng vô hình trước cái nhìn thực tại. Pep là người bị mê hoặc bởi tài năng của Busquets. Busquets không thuộc dạng như Xavi khi luôn làm nổi bật cá nhân trong vai trò đọc vị, tạo nhịp điệu trận đấu hay kiến tạo bằng các đường chuyền siêu phàm. Busquets cũng không như Andres Iniesta với những tố chất ma thuật từ đôi chân. Chỉ cần Iniesta có bóng, là điều kỳ diệu nào đó vẫn có thể xảy ra. Cái tầm vĩ mô hơn, Busquets cũng không như Messi khi luôn đóng vai trò người hùng để tạo nên những khoảnh khắc sáng chói bằng bàn thắng. Busquets theo chủ nghĩa tối giản, cầu thủ biểu hiện nghệ thuật nằm trong sự đơn giản vốn có. Trong một trận đấu cụ thể nào đó, Busquets luôn có mặt ở mọi điểm “nóng” cần thiết, tạo sự ảnh hưởng nhất định lên lối chơi nhờ khả năng điều chỉnh nhịp điệu cũng như thu hồi bóng không thể chê. Ví phỏng, Busquets như “cây vĩ cầm” phải buộc gảy liên tục khi bài hát chưa kết thúc, và chỉ bị ngắt quãng nếu màn trình diễn đã xong trước tràng vỗ tày từ khán giả. Hiểu theo nghĩa đơn lẻ, “cây vĩ cầm” Busquets độc nhất vô nhị ở vị trí của mình. Nhưng để gọi tuyệt mĩ, dựa trên sự tô hồng cần thiết nhằm tôn lên vẻ đẹp đó, ắt cần có người nhìn ra và phát huy. Pep Guardiola từng nói: “Bạn xem trận đấu, bạn sẽ không thấy Busquets. Nhưng bạn xem Busquets, bạn thấy toàn bộ trận đấu”. Câu nói ấy lý giải tại sao Pep lại bị mê hoặc bởi tài năng tiền vệ người Tây Ban Nha đến thế. Ngày nào chú bé Busquets còn chơi cho đội bóng địa phương Badia vào năm 2005, chỉ 2 năm sau, được gọi vào Barcelona B và kết thúc năm 2008-2009 với chức vô địch Champions League tại Rome bằng việc đánh bại Man.United. “Tất cả đã xảy ra rất nhanh, đến bản thân tôi cũng không ngờ mình có thể phát triển được như thế”, Busquets từng nói. HLV Enrique gọi Busquets là xuất sắc nhất thế giới ở vị trí của mình. Đấy là sự phát triển vượt bậc, từ một cầu thủ trẻ ở đội B của Barca, bỗng chốc trở thành nhà vô địch châu Âu lúc 20 tuổi 9 tháng, Pep rõ ràng đã bị thuyết phục bởi tài năng cậu học trò lúc đó. Nhưng với nhiều người - họ nhìn Busquets với ánh mắt nghi ngờ. Cũng phải thôi, 20 tuổi 9 tháng mà bước lên đỉnh cao thì được mấy ai tin vào đẳng cấp thực sự. Trong khi bóng đá giai đoạn trước từng chứng kiến không ít cầu thủ “chết yểu” cũng vì nguyên nhân bị thổi phồng quá mức, hay không chịu cố gắng hơn. Mặc định trong quan điểm, với Pep, Busquets vẫn là cầu thủ còn mới mẻ - non trẻ và cần phải học hỏi hơn nhiều. Mặc định trong cá nhân, Busquets vẫn biết bản thân cũng phải nỗ lực hơn so với những gì đạt được. Ngày đó trong đội hình của Barca, toàn những đàn anh đã đạt được đẳng cấp thực sự. Có lúc, người ta thấy một Busquets co ro khúm núm như bị “tê” bởi sự toàn năng từ Xavi hoặc Iniesta trong tập luyện. Với bản cứng đầu của đứa trẻ sinh ra ở vùng Sabadell (Catalonia) và chơi thứ bóng đá đường phố Badia, Busquets không ngừng nỗ lực. Từng bước từng bước một, Busquets học cách cảm thụ không gian, đến khả năng giải phóng bóng khỏi chân ở thời điểm sao cho chính xác đến từng giây. Chính xác không hẳn tránh sự mất bóng nếu đối phương ập đến, mà chính xác để đồng đội có thể triển khai một pha tấn công nhất định nào đó. Để rồi có một ngày khi chứng kiến được khả năng đó, huyền thoại Johan Cruyff phải thốt lên những lời mà ngay cả bản thân cũng cảm thấy thán phục: “Anh ấy là món quà cho bất kỳ một huấn luyện viên nào. Anh ấy là cầu thủ mà bạn không cần phải giải thích bất cứ điều gì. Bạn chỉ cần đặt anh ấy vào vị trí của anh ấy, và Busquets biểu diễn cho bạn đúng như mong muốn”. Cứ thế, Busquets làm những gì cần thiết vốn phải làm. Tiền vệ người Tây Ban Nha được mô tả “cơ bản” giống Xavi, “vô giá’ trong tay Pep, và là “tiền vệ tốt nhất trên thế giới” dưới tay Luis Enrique. Có lẽ điều đáng chú ý nhất là Busquets chỉ mới 29 tuổi, tức là còn khoảng thời gian dài trước mắt để tiếp tục làm “cây vĩ cầm” cho những màn biểu diễn vô tận nữa từ Barca. Xavi và Busquets khi còn thi đấu chung. Vậy đấy, Busquets luôn luôn thay đổi theo hoàn cảnh, là đại diện cho một hệ tư tưởng trong bóng đá, dù không phải là một ngôi sao nổi bật với tấm màn nhung khoác lên người hào nhoáng rực rỡ. Xin mượn câu nói của Xavi để chốt lại: “Những ai xem anh ấy từ xa có thể không đánh giá cao, nhưng những người chơi với anh ấy biết anh ấy là duy nhất. Anh ấy cải thiện mọi thứ xung quanh mình, anh ấy đã làm tôi trở thành một cầu thủ giỏi hơn. Tại sao? Điều đó rất đơn giản, anh ấy giữ khoảng cách gần gũi để đảm bảo tôi sẽ nhận được bóng. Trong trận đấu, điều đầu tiên tôi luôn làm là tìm Busquets. Ngay cả khi tôi không có sự chuẩn bị tốt nhất, nếu anh ấy ở đó thì tôi vẫn bình tĩnh, bởi vì tôi biết anh ấy đảm bảo được sự thông minh cần thiết của chiến thuật. Anh ấy là một chuyên gia phi thường”. Vâng, Busquets phi thường, và Busquets bây giờ vẫn như cây “vĩ cầm” để tiếp tục gảy nên những giai điệu cho sự thành công Barca! Liêm Minh